[LIFE AND DIARY] TỰ TIN LÊN TÔI ƠI, NIỀM TIN KHÔNG ĐÁNH MẤT

TÔI. Cái tôi quá lớn thì sẽ không làm được việc lớn. Hạn chế cái TÔI lại tôi ơi. Bằng tất cả những ước mơ, hoài bảo và sự sung túc trong tương lai, niềm hy vọng của gia đình và sự hạnh phúc của một cuộc đời đáng mơ ước, tôi phải hành động. Đừng nản chí, hãy cố gắng chiến đấu, vượt qua chính mình, vượt qua bản thân mình để làm những việc mình cho là đúng.
Nhắc tới đây, đôi khi cuộc sống chúng ta vẫn có những việc chúng ta phải làm mặc dù chúng ta có thích hay là không, nhưng chúng ta vẫn phải làm nó vì một lý do hợp lý nào đó của thực tế hay là một niềm tin hy vọng được vun đắp trong tương lai gần và xa hơn thế nữa.
Tôi phải làm được, tôi phải làm được những gì mà tôi muốn. Muốn là được. Một câu nói đơn giản nhưng nó rất khác đối với tôi, nó rất thâm sâu và là một nguồn động lực vững chắc cho bản thân tôi chiến đấu, chiến đấu với cuộc sống, với chính con người tôi.



Cuộc sống. Mọi thứ không đơn giản nhưng những mảng ký ức hiện tại về những màu hồng được vẽ ra trong tâm trí của một thời ký ức đầy hy vọng. Tôi hiện tại. Tôi có những phút giây đánh mất mình ngay cả trong lúc tỉnh táo nhất, ngay cả lúc không có một mùi men rượu hay hơi bia trong cơ thể. Thế nhưng tại sao, vì lý do gì mà tôi không làm chủ được bản thân mình. Tôi để những cảm xúc chi phối cơ thể mình, mặc cho những xúc cảm ấy cứ lan tràn qua từng xớ thịt, từng mảnh da để rồi suýt đánh bại tôi, xui khiến tôi đi vào một con đường hay nhiều hướng rẽ lệch lạc khác của cuộc sống thực tại.
Có thể, đây sẽ là nơi để tôi bày tỏ hết nỗi lòng của mình, làm thoát ra những ngôn từ để diễn tả những cảm xúc hiện tại mà tôi có, mọi thứ sẽ trở nên bất lực nếu ngôn từ không có khả năng để diễn tả. Tôi không than thở, tôi chỉ sử dụng những gì mà từ ngữ có thể được dùng để diễn tả cảm xúc cá nhân mình. Điều đó làm tôi phấn chấn hơn và vui vẻ hơn.

Comments